Một người đến hỏi vị Thiền Sư..
- Thưa Thiền Sư... ! Con bị người ta vu oan và đặt điều dèm pha nói xấu.
- Ừm.... thì con xấu nên người ta mới nói con như thế.
- Thưa ngài.... Nhưng họ nói không đúng sự thật, họ vu oan cho con.
- Vậy thì họ sai rồi, họ thật đáng thương.
- Con mới là người đáng thương chứ thưa Ngài ?
- Con hãy ngẫm xem...người đáng thương là họ, vì họ phải mất công suy nghĩ để nói xấu con, và họ phải khổ công nói dối mãi, cố tạo dựng việc này che đậy việc kia. Con không thấy họ làm vậy thật là mệt mỏi hay sao ?, rồi sẽ đến 1 lúc nào đó mọi sự thật phơi bày chẳng ai tin họ nữa, bản chất của Trăng là Trăng, Nước là Nước, dù Nước có đục cở nào thì bóng Trăng vẫn hiện, chỉ là ít nhiều mà thôi... Còn con, nếu có xấu như họ nói thì tự sửa lấy mình, còn con không xấu như họ nói tức là họ đang giúp con tu hạnh Nhẫn Nhục, tính ra con luôn có lợi đấy chứ. Con phải cảm ơn họ mới đúng....con hãy bình tâm trước mọi thị phi của cuộc đời, lời nói như gió thoảng mây bay...
-
Dạ, con hiểu rồi thưa Thiền Sư, lấy khoan dung độ lượng để tha thứ cho lỗi lầm của người ta. Nhìn thấu thì sẽ thấy thương chứ không còn ghét....!!
(Câu chuyện Phật Giáo về Hạnh Nhẫn Nhục)